thâm tình tựa như cạn

Truyện Thâm Tình Tựa Như Cạn - Chương 24. Edit: Michellevn Hàng tháng cố định một lần, Giang Mạn cùng Trình Khiên Bắc đi Viện An dưỡng Vân Sơn thăm ông cụ Diệp, đây là thỏa thuận ban đầu giữa hai người. Thâm Tình Tựa Như Cạn. Hai rưỡi chiều, trong không khí dường như đều mang chút mệt mỏi ủ rũ. Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với Mục Tuyết Thâm gần như tham lam dõi theo hắn: "Ta bỏ ra thời gian ngàn năm, hao tốn vô số linh vật bồi đắp thân thể, rõ ràng chỉ cần cướp đi tinh phách thủy linh mạch liền có thể trở lại tân sinh, chỉ thiếu chút nữa!" Truyện Thâm Tình Tựa Như Cạn - Chương 1 với tiêu đề 'Nhà tư bản' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; vào thời điểm nào đó lại có thể lĩnh giáo sự nhiệt tình như lửa của anh, nói anh lạnh nhạt, nhưng cũng có khi anh ôn hòa "Đó là đương nhiên, sự tồn tại của ta là tinh diệu tuyệt luân, gần như không năng dĩ bất luận cái gì lưu thông tiền đến phán định ta giá trị." Msyta nghiêng đầu thấy đối phương rất nhỏ nâng lên khuôn mặt, hắn chính ở trong lòng yên lặng miêu tả ác ma có hoàn mỹ Truyện Thâm Tình Tựa Như Cạn - Chương 69. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Vay Tiền Online Cấp Tốc 24 24. Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?" Truyện Audio CV Ngôn Tình Thâm Tình Tựa Như Cạn Tổng đề cử Thâm Tình Tựa Như Cạn Đã có 3 người đánh giá / Tổng đề cử Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Số chương 69 + 3 phiên ngoại Thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạtEditor MichellevnBeta Có ai nhận beta giúp tớ với Duyên phận hai người lại được bắt đầu từ sự tình cờ, vào một ngày khi Giang Mạn đang trong tình trạng phẫn nộ lại gặp phải vị bạn trai say nắng ánh trăng sáng bị đội nón xanh. Cả hai cùng nhau say sưa một phút không làm chủ thì đã xảy ra tình một đó mãi tới tận ba tháng sau, cuốn vào cuộc tranh chấp tài sản của gia tộc, vị huynh đài nón xanh kia tìm đến Giang Mạn, người đang có nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền lớn, nói rằng, mình cần một người vợ hợp pháp, mới có thể được phân chia nhiều tài sản bên là cần vợ trên danh bên cần cẩu nam nữ từng tình một đêm liền ăn rơ với nhau, đi cục dân chính lĩnh về một bản chứng nhận kết chân tướng chuyện xưa sau hai năm rưỡi mới bắt đầu lộ ra manh hiểu một chút văn cẩu huyết cường thủ hào Giang Mạn – Trình Khiên Bắc Tags doc truyen tham tinh tua nhu can Thâm Tình Tựa Như Cạn tham tinh tua nhu can full tham tinh tua nhu can prc edit MichellevnGiang Mạn lao vào trong phòng vệ sinh đóng cửa lại, mở nước lạnh ra, phun mạnh vào mặt, để cho cơ thể mình tỉnh táo lại. Lạnh thì lạnh rồi, nhưng ngọn lửa dưới bụng kia thì lại ngày càng cháy không biết Diệp Nhã Ý cho cô dùng loại thuốc gì, cô căm phẫn mà mắng một câu không phải phụ nữ không có kinh nghiệm, cơ thể từ lâu đã được một người đàn ông khai phá hết sức nhuần nhuyễn, tình triều hỗn loạn giống như cô đang lăn lộn trên lửa, thần trí dần trở nên mơ hồ, trong đầu bắt đầu xuất hiện những triền miên quen thuộc kia." Tiểu Mạn! Em đừng sợ, chúng ta nghĩ cách ra ngoài." Hứa Thận Hành đứng bên ngoài gõ cửa, giọng nói nam tính mang theo tiếng thở dốc nồng nói của anh kéo Giang Mạn phần nào quay về hiện thực, cô túm chặt lấy mình, mở cửa ra và bình tĩnh nói " anh đi dùng nước lạnh đi!"Hơi thở của Hứa Thận Hành đã trở nên rất nặng nề, trong mắt cũng lóe lên tia mập mờ. Giang Mạn nhanh chóng đi lách qua người anh ta, đến ghế sô pha và ngồi xuống, lấy chai nước chưa mở nắp trên bàn trà, mở ra uống liên tiếp mấy ngụm Thận Hành rất nhanh ra khỏi phòng tắm với cái đầu ướt sũng, Giang Mạn thấy anh ta đến gần, đưa tay ra" anh đừng qua đây, chúng ta cách xa nhau một chút."" Yên tâm, nếu em không bằng lòng, anh sẽ không như vậy với em." Hứa Thận Hành thở dài bất đắc Mạn day day huyệt thái dương" anh phải biết lúc tôi như thế này, khả năng là tôi không làm được chuyện không bằng lòng."Hứa Thận Hành đi đến bên giường và ngồi xuống, quay đầu nhìn xung quanh" Vừa mới quan sát phòng vệ sinh, hình như không thể ra ngoài, Diệp Nhã Ý thật là làm đến tận cùng luôn." anh ta nhìn cô hồi lâu, chợt cười lên rồi hỏi," Nếu chúng ta thực sự xảy ra quan hệ, em nói coi, Trình Khiên Bắc sẽ thế nào?"Giang Mạn ngẩng đầu nhìn anh ta, không nói Thận Hành nói tiếp" Em biết không? Thực ra anh có hơi muốn nếm thử một chút, để xem rốt cuộc cậu ta quan tâm đến em nhiều như thế nào?"Giang Mạn cau mày, hỏi bất thình lình" Hứa Thận Hành, anh kết hợp với Diệp Nhã Ý đúng không?"Hứa Thận Hành cất giọng cười giễu cợt" anh vẫn chưa bỉ ổi như thế."Giang Mạn nghe vậy âm thầm thở phào một hơi, cô biết anh ta đối với Trình Khiên Bắc thì có oán hận, đối với mình thì không cam tâm, nhưng với tính cách của anh ta, quả thật là không đến mức bỉ ổi như Thận Hành nói " Đột nhiên anh chỉ nghĩ đến một vấn đề."Giang Mạn" Nếu như anh không muốn tôi hận anh thấu xương, thì mau chóng thu lại ý tưởng bẩn thỉu này của anh ."Song, chút lý trí còn lại này, cũng không làm cho ngọn lửa trong con người cô giảm đi, ngược lại ngày càng nóng hơn, cả người giống như muốn bốc cháy."Bẩn thỉu sao? Nếu Trình Khiên Bắc thực sự yêu em, thì cậu ta hẳn là sẽ không để ý đến chuyện này đâu!" Giọng nói Hứa Thận Hành khàn khàn, nói xong thì đột nhiên đứng lên, bước từng bước bản năng Giang Mạn muốn lùi ra sau, nhưng phía sau cô là lưng dựa ghế sô pha, cô hết đường thối lui, chỉ có thể nhìn Hứa Thận Hành đang ngồi xổm xuống trước mặt cô, khẽ nói với cô " Tiểu Mạn, nếu không phải Trình Khiên Bắc, hiện giờ chúng ta đã kết hôn từ lâu rồi, là cậu ta cố ý chia rẽ chúng ta. không phải em thích anh nhiều năm như vậy sao? Sao có thể nói không thích liền không thích ngay được? Mà anh thì vẫn còn yêu em, em có biết không ?"nói xong, anh ta đưa tay túm lấy tay Giang Mạn bị ngọn lửa dục vọng trong cơ thể thiêu cháy đến ý chí mê man, cơ thể cũng trở nên yếu đuối vô lực, bàn tay bị nắm giữ bởi một đôi bàn tay nóng bỏng, nhưng không gạt đi theo bản năng, mà lại muốn anh ta nắm chặt hơn một Thận Hành tiếp tục nói "Giang Mạn, chúng ta vốn nên ở bên nhau."Hơi thở của hai người nặng nề đan xen, tầm nhìn của Giang Mạn ngày càng mơ hồ, lúc gương mặt phía trước dần dần sát lại, dường như đã biến thành gương mặt của Trình Khiên Bắc. Chỉ đến khi hơi thở xa lạ phả lên mặt, cô chợt tỉnh táo, đẩy mạnh Hứa Thận Hành ra, đứng dậy lảo đảo chạy vào nhà tắm, đóng cửa thật Thận Hành hít thở sâu mấy hơi liền, như thất bại mà nện mạnh mấy không cam lòng, nhưng cũng là không đành phòng tắm, Giang Mạn vùi thẳng đầu vào dưới vòi nước, nước lạnh trong mùa đông giá rét, cuối cùng cũng khiến ý chí của cô phục hồi một lúc sau, từ bên ngoài truyền đến giọng nói khàn khàn của Hứa Thận Hành" Tiểu Mạn, vừa rồi là anh không kìm được."Giang Mạn không trả lời anh ta, cái lạnh khiến cô ngồi cuộn tròn dưới sàn nhà tắm lạnh lẽo, vùi đầu vào đầu gối. cô không có cách nào chỉ trích Hứa Thận Hành, bởi vì bản thân cô cũng gần như mất khống không biết qua bao lâu, rốt cuộc thì ngọn lửa trong cơ thể cũng từ từ giảm xuống, cả người chỉ còn lại cảm giác lạnh cứng, cô mới kéo cơ thể run rẩy của mình đứng dậy và mở cửa ngồi trên ghế sô pha, Hứa Thận Hành quay đầu lại nhìn cô, thấy sắc mặt cô tái nhợt, cất tiếng cười khổ, nói bằng giọng khàn khàn" Em sấy khô tóc rồi ngủ một giấc đi, anh cam đoan không chạm vào em. anh không xấu xa như em nghĩ đâu."nói xong thì rề rà đứng dậy, rồi lao vào trong phòng tắm, khóa cửa lại, bên trong nhanh chóng truyền ra tiếng xả nước ào Mạn hắt xì một cái, cũng may là phòng ngủ này có đầy đủ mọi thứ, cái gì cũng có, cô tìm ra máy sấy, sấy khô tóc qua loa rồi cởi áo khoác ướt nhẹp ra và chui vào trong ra cô không dám ngủ, thứ nhất là phản ứng cơ thể đang có chiều hướng quay trở lại, thứ hai là cô cũng không tin tưởng Hứa Thận cũng chẳng phải liệt nữ* trinh tiết gì, cũng không cảm thấy đây là chuyện gì ghê gớm. Chỉ là cô ghét cái cảm giác bị người ta khống chế. Cuộc đời của cô đã bị người ta khống chế một lần rồi, nên không muốn lặp lại bất cứ loại chuyện thân bất do kỷ* nào nữa.*liệt nữ 烈女 con gái cứng cỏi chết vì tiết nghĩa không chịu nhục thân*Thân bất do kỷ - 身不由己- shēn bù yóu jǐ thân không do tự mình làm chủ, tóm lại là không có tự do được làm theo ý muốn của mìnhCũng không biết trải qua bao lâu, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Hứa Thận Hành cũng không có ra khỏi phòng vài lần trải qua đau đớn giày vò, rốt cuộc Giang Mạn cũng cảm thấy sự khó chịu kìm nén kia đã giảm đi rất nhiều, cô giống như cầm binh khí đánh chiến mấy trận liền, mệt đến cả người đầy mồ hôi, cuối cùng chịu không được đã ngủ thiếp tỉnh lại lần nữa là bị đánh thức bởi âm thanh đập Mạn gần như là mở mắt ra ngay lập tức, nhìn thấy khuôn mặt vô cùng lo lắng của Trình Khiên Bắc, anh lao từ bên ngoài vào, sải bước đi đến bên giường, kéo cô hẵng còn mơ hồ siết chặt vào trong lòng, cũng không hề nói gì, chỉ run rẩy khắp Mạn bị anh siết chặt có phần không thở nổi, đẩy đầy anh ra và nói " Em không sao, em không sao!"Trình Khiên Bắc buông cô ra, sờ sờ khuôn mặt cô, gạt mái tóc tán loạn sang hai bên" thật sự là không sao chứ? Diệp Nhã Ý có tổn thương em không ?"Giang Mạn lắc đầu" Em cũng chưa nhìn thấy cô ta."Nghe thấy động tĩnh, Hứa Thận Hành từ trong phòng tắm đi ra, nhìn về phía người đàn ông ngồi bên giường, nói bằng giọng mỉa mai" Lâu như vậy mới đến? Tôi còn tưởng cậu lợi hại lắm chứ!"Trình Khiên Bắc để ngoài tai đối với giễu cợt của anh ta, chẳng thèm quay đầu sang, bọc áo ngoài lên người Giang Mạn rồi bế ngang cô lên" Chúng ta đi !"Lúc này ngày mới vừa ló dạng, ra đến bên ngoài, Giang Mạn mới phát hiện ra đây là một biệt thự trên đảo, một hòn đảo nhỏ, được bao quanh bởi hồ nước có sương mù giăng Khiên Bắc không nói nửa lời ẵm cô lên chiếc thuyền đậu ngay bờ, đặt cô ngồi lên ghế xong thì khom người mang giày cho cô, Giang Mạn lấy đôi giày" Để em tự đi!"đi giày xong, cô ngước lên nhìn sắc mặt xanh xao của anh và hỏi" anh không hỏi em đã xảy ra chuyện gì sao?"Trình Khiên Bắc nói " Người không sao là tốt rồi, những cái khác không quan trọng."Giang Mạn" Vì sao mà Diệp Nhã Ý đưa em tới chỗ này, hẳn là anh đã biết."Trình Khiên Bắc ngẩng đầu nhìn cô, dịu dàng bảo" anh nói rồi, chỉ cần em không sao, cái khác đều không quan trọng." anh hít sâu một hơi, đau đớn trong mắt không thể che giấu," Là anh liên lụy em, không bảo vệ em được tốt."Giang Mạn trầm tư giây lát, dây dưa hỏi mãi" Nếu thật sự đã xảy ra chuyện thì sao?"Trình Khiên Bắc nắm lấy tay cô " Đối với anh mà nói, cái này không có gì quan trọng hết, biết không? Tương tự, anh cũng mong em đừng xem nó trở thành bóng ma tâm lý gì gì đó."" Wa wow!" Hứa Thận Hành vỗ tay đi lên thuyền," thì ra Trình tổng là người quân tử rộng rãi độ lượng như vậy."Trình Khiên Bắc không phản ứng lại anh ta, chỉ ra lệnh cho người ta lái thuyền ra Thận Hành bước tới, nói tiếp" Chỉ là không biết, sao hồi đó không giúp cho người ta hoàn thành ước vọng, cứ nhất định phải làm tiểu nhân hoành đao đoạt ái * là sao?"*Hoành đao đoạt ái 横刀夺爱 Chỉ bên thứ ba thông qua phương thức nào đó để cưỡng ép đoạt mất người yêu của người khácTrình Khiên Bắc đứng lên, quay đầu lại lạnh lùng nhìn người đang tới" Hứa Thận Hành, tôi không ngờ cậu có thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy."Giang Mạn kéo anh lại" anh ta cũng bị Diệp Nhã Ý hãm hại mà."" Thế sao?" Trình Khiên Bắc cười lạnh," Chỉ e là làm ra vẻ người bị hại, thực tế là cấu kết với Diệp Nhã Ý để cho ra vai diễn này thôi!"Hứa Thận Hành cười" Kiểu vai diễn này là sở trường của Trình tổng, tôi sao mà biết diễn chứ."Trong lòng Trình Khiên Bắc cơn thịnh nộ bị đè nén cả một đêm chợt được nhen lửa, anh tiến lên từng bước túm lấy vạt áo của Hứa Thận Hành" Cậu dám nói cậu hoàn toàn vô tội sao? không hề có chút tư tâm hả?"Hứa Thận Hành đón cơn giận của anh, nói " Tôi có tư tâm thì thế nào?Giang Mạn vốn chính là của tôi, nếu không phải cậu dùng thủ đoạn bỉ ổi, thì tôi và cô ấy đã tu thành chính quả từ lâu. Cậu có lập trường gì mà chỉ trích tôi?"anh ta vừa dứt lời thì nắm đấm của Trình Khiên Bắc đã nện ngay lên gương mặt anh Thận Hành lùi mạnh ra sau hai bước, lau máu chảy ra dưới mũi, hét lên một tiếng và lao bổ vào người đàn ông cao lớn cứ như vậy mà đánh nhau trên vì hành động của hai người mà con thuyền lắc lư dữ dội, quyền cước của hai người cũng không phát huy được, dẫn tới đánh nhau rất khó Mạn vịn chặt lan can, sợ hãi kêu to" Hai người mau dừng lại!"Người lái thuyền cũng sợ hết hồn hết vía, lại không dám ngăn cản, chỉ có thể cố gắng để thuyền được ổn Thận Hành cuối cùng cũng chỉ là một thư sinh, sao có thể đánh lại được Trình Khiên Bắc từng lăn lộn từ phố Hạ Đường mà ra, chẳng mấy chốc thì rơi vào thế hạ phong, lúc bị trúng một đấm, lảo đảo ngay sát mép thuyền, thuyền tròng trành hai cái thì ùm một tiếng rơi luôn xuống Khiên Bắc nhìn người đang giãy dụa trong nước một cách thờ ơ, rồi ra lệnh cho người lái thuyền" Lái thuyền nhanh lên!"Giang Mạn sợ hãi đứng lên kêu to" không được lái thuyền, mau cứu người! anh ấy bơi không tốt, sẽ có tai nạn chết người đấy."Trình Khiên Bắc lau vết máu bên khóe miệng, giọng nói lạnh lùng" Là cậu ta đáng đời!"" anh điên rồi hả? Nếu Hứa Thận Hành xảy ra chuyện, anh chính là giết người!"Giang Mạn nhìn anh không thể tin được, từ biểu cảm lạnh lùng của anh thì nhìn ra, anh thật sự muốn Hứa Thận Hành chết. Trông nhìn anh có vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra vẫn luôn bị sự ghen tuông đố kỵ làm đầu óc mê lại nhìn vào hồ nước phủ kín sương mù, Hứa Thận Hành dần trở nên mờ nhạt, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là sợ Thận Hành tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, bởi vì một khi xảy ra chuyện thì có nghĩa là Trình Khiên Bắc cũng tiêu đã không lo được nhiều hơn thế nữa, vội vã cởi áo khoác ra, tiện tay cầm lấy một áo cứu sinh trên tàu rồi lao vào hồ nước lạnh khi nhảy xuống, lớn tiếng bảo" anh ấy không phải đồng bọn của Diệp Nhã Ý, anh ấy chưa hề làm gì em cả."Mặt hồ tĩnh lặng bởi vì Giang Mạn nhảy vào mà tạo ra một tiếng ùm thật lớn, Trình Khiên Bắc mới chợt bừng tỉnh, ngay cả áo khoác cũng không cởi, lao theo vào dòng nước. Số chương 69 + 3 phiên ngoại Thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạtEditor MichellevnBeta Có ai nhận beta giúp tớ với Duyên phận hai người lại được bắt đầu từ sự tình cờ, vào một ngày khi Giang Mạn đang trong tình trạng phẫn nộ lại gặp phải vị bạn trai say nắng ánh trăng sáng bị đội nón xanh. Cả hai cùng nhau say sưa một phút không làm chủ thì đã xảy ra tình một đó mãi tới tận ba tháng sau, cuốn vào cuộc tranh chấp tài sản của gia tộc, vị huynh đài nón xanh kia tìm đến Giang Mạn, người đang có nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền lớn, nói rằng, mình cần một người vợ hợp pháp, mới có thể được phân chia nhiều tài sản bên là cần vợ trên danh bên cần cẩu nam nữ từng tình một đêm liền ăn rơ với nhau, đi cục dân chính lĩnh về một bản chứng nhận kết chân tướng chuyện xưa sau hai năm rưỡi mới bắt đầu lộ ra manh hiểu một chút văn cẩu huyết cường thủ hào Giang Mạn – Trình Khiên Bắc Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Cung Quảng HằngTrạng thái FullSố chương 72Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Số chương 69 + 3 phiên ngoại Thể loại hiện đại, cường thủ hào đoạtEditor MichellevnBeta Có ai nhận beta giúp tớ với Duyên phận hai người lại được bắt đầu từ sự tình cờ, vào một ngày khi Giang Mạn đang trong tình trạng phẫn nộ lại gặp phải vị bạn trai nắng ánh trăng sáng bị đội nón xanh. Cả hai cùng nhau say sưa một phút không làm chủ thì đã xảy ra tình một đó mãi tới tận ba tháng sau, cuốn vào cuộc tranh chấp tài sản của gia tộc, vị huynh đài nón xanh kia tìm đến Giang Mạn, người đang có nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền lớn, nói rằng, mình cần một người vợ hợp pháp, mới có thể được phân chia nhiều tài sản bên là cần vợ trên danh bên cần cẩu nam nữ từng tình một đêm liền ăn rơ với nhau, đi cục dân chính lĩnh về một bản chứng nhận kết chân tướng chuyện xưa sau hai năm rưỡi mới bắt đầu lộ ra manh hiểu một chút văn cẩu huyết cường thủ hào Giang Mạn – Trình Khiên Bắc Edit MichellevnLúc đầu, sự việc của Giang Mạn và Trình Khiên Bắc bị lộ ra ngoài, vì có liên quan đến cuộc tranh giành gia sản của nhà họ Diệp và vụ án Vương Hạo Thiên, rất nhanh cô đã bị tạm thời đình chỉ công tác, hiển nhiên là cô không biết trong cơ quan đồn thổi về cô như thế nào. Sau khi sự việc được giải quyết, quay về đi làm lại, ánh mắt đụng phải đều là hâm mộ ghen tỵ hiện thực thế giới này chính là như vậy, giờ đây lan truyền tin tức ly hôn của cô và Trình Khiên Bắc, vì không ai biết câu chuyện bên trong, nên đa số họ đều tự cho rằng cô là trèo cao thất bại. Tuy rằng không đến mức gặp giậu đổ bìm leo, nhưng đồng tình thương hại và cười trên nỗi đau của người khác vẫn không ít. Có điều họ chỉ là đồng nghiệp không quen thân của các bộ phận khác, cho nên cô cũng không để tâm đến chuyện đó trong phòng làm việc của cô thì vẫn giống như trước kia, thậm chí sự không thân thiết và những ngăn cách đã xuất hiện trước lúc cô từ giai cấp tư sản quay về quần chúng nhân dân cũng biến mất dù không có thêm sự quan tâm từ lãnh đạo trong công việc, vị trí phó tổng biên tập cũng tạm thời không đến phiên cô, nhưng tổng thể mà nói, làm việc thẳng thắn và kiên định hơn. Ở tuổi ngoài hai mươi, tương lai hãy còn rất dài, cô cũng không sốt năm mới, có một tiệc chiêu đãi lớn do phòng thương mại Thành phố tổ chức, nhóm chuyên mục của họ cũng được mời, lão Vương cầm mấy tấm thiệp mời, mang theo mấy người thuộc hạ đi ăn chùa ăn chực.Tiệc chiêu đãi được tổ chức trong khách sạn năm sao lớn nhất thành phố, phòng tiệc có thể chứa đủ cả ngàn khách mời. Liên hoan chiêu đãi trong ngành, không thể tránh khỏi sẽ gặp lại những người quen, vừa tới tiệc là mọi người nhanh chóng tản ra, tự mình đi tìm niềm vui. Ví như, Chương Tiếu Tiếu đã bị một trai đẹp nào đó dụ dỗ mà tàn nhẫn bỏ rơi người bạn đồng hành Giang Mạn ngược lại không hề gì, lấy một ly rượu sâm banh và một đĩa đồ ăn nhẹ rồi tự tìm một ghế sô pha trong góc ngồi xuống xem náo biết mới ăn chưa được hai miếng thì bên cạnh đột ngột vang lên một giọng đàn ông ngả ngớn" Người đẹp, một mình hả?"Giang Mạn ngước mắt lên nhìn, chào hỏi bằng giọng ngoài cười trong cười" Sư huynh!"Lê Lạc ngồi xuống bên cạnh cô, trên gương mặt đào hoa tỏa ra nụ cười thật muốn đánh đòn" Nghe nói em và sư ca của anh ly hôn rồi? Chúc mừng, chúc mừng nhé! Hôn nhân chính là nấm mồ của tình yêu mà. Hồi đầu biết tin kết hôn của hai người, thực sự khiến anh đấm ngực giậm chân suốt một thời gian dài, em xem em còn trẻ ơi là trẻ thế kia, sao mà lại kết hôn sớm thế làm gì cơ chứ!"Giang Mạn đơ mặt nhìn anh, xem anh tiếp tục Lạc chớp chớp đôi mắt lẳng lơ" May là, em lạc đường biết quay lại, sư ca của anh có gì tốt chứ? Suốt cả ngày chỉ biết công việc, chẳng hề có chút tình thú gì cả, còn không bằng một ngón tay của anh."Giang Mạn cười gật đầu" Đúng ạ!"Lê Lạc nghe vậy thì lại càng hăng hái hơn, giơ tay chỉ về phía đám đông xa xa" Em nhìn kìa! Du Hoan là người thế nào anh ấy chẳng biết quá rõ đi chứ, vậy mà nói chuyện với người ta đến là vui vẻ! May là em đã chia tay với anh ấy, không thì có mà bị anh ấy làm cho tức chết."Giang Mạn nhìn theo ngón tay anh chỉ, quả nhiên trông thấy Trình Khiên Bắc tây trang giày da, đang chuyện trò vui vẻ với người ta, nhưng không giống như cách nói của Lê Lạc, đúng là đang nói chuyện với Du Hoan, chẳng qua là Du Hoan ở trong đám đông đó, hơn nữa lại đừng sát anh mặt cô bình thản mà nhíu nhíu chân Lạc lặng lẽ quan sát cô tỉ mỉ, không phát hiện được gì liền cười toe toét" Xem ra hai người chia tay thật rồi! Tuyệt đấy! anh vẫn lo là nếu như anh theo đuổi em thì liệu sư ca của anh có tẩn anh không nhỉ, giờ thì không cần lo nữa rồi!"Giang Mạn cạn lời nhìn anh ấy, yên lặng giây lát rồi hỏi" Sư huynh, bình quân bao lâu anh đổi một người bạn gái?"Lê Lạc buột miệng" Ba tháng! " nói xong lại vội vàng chữa cháy," Mà dĩ nhiên nếu là em thì chắc chắn sẽ không như thế."Giang Mạn cười" Nếu là em, ít nhất cũng được bốn tháng phải không ?"" Chắc chắn rồi!"Tất nhiên là Giang Mạn không cho rằng Lê Lạc thật sự có hứng thú với cô, nhưng nghĩ về những nỗi khổ đã trải qua ở trường học lúc đó, vẫn phải chủ động cười khổ mà cầu xin tha thứ" Sư huynh, anh tha cho em đi mà!"Lê Lạc cười ha ha, ghé sát vào cô thì thào" Cũng được! Vậy em nói cho anh biết, rốt cuộc em và sư ca của anh xảy ra chuyện gì? Thời gian trước anh đến nhà tìm anh ấy, phát hiện anh ấy đang chép tâm kinh, lại còn ăn chay nữa chứ. không lẽ anh ấy vì hôn nhân thất bại mà muốn xuất gia làm hòa thượng luôn!"Giang Mạn"................."không thể không nói, Trình Khiên Bắc luôn có thể làm ra một số hành động khiến người ta không thể giải thích Lạc thấy cô không nói gì, thì tiếp tục nói " Có phải em đã làm chuyện gì có lỗi với anh ấy không ?"Giang Mạn thật sự là dở khóc dở cười, cho dù trong mối quan hệ này, xác thực là cô bỏ ra ít hơn ai kia, nhưng cô thừa nhận bản thân mình chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh. cô lựa chọn tạm thời xa nhau, cũng chẳng qua là nhận thấy trạng thái của anh không đúng, cho anh một không gian để anh bình tĩnh lại, cũng là để cho bản thân mình xem xét kỹ hơn về mối quan hệ này."Sư huynh, anh nghĩ nhiều rồi."Lê Lạc đụng đụng bả vai cô, vẻ mặt tò mò buôn chuyện" Vậy thì anh ấy vì sao lại như vậy?"Đối với sự thoải mái tự nhiên của vị sư huynh này, Giang Mạn có chút bó tay, khẽ dịch ra một chút" anh nên đi hỏi sư ca của anh mới đúng chứ!"Lúc cô nói lời này, vô thức liếc về phía Trình Khiên Bắc, đúng lúc bắt gặp ánh mắt anh nhìn qua, dưới ánh đèn vàng, cặp chân mày của anh rõ ràng đang nhíu Lạc vẫn không ngừng dây dưa lấn sang bên cạnh Giang Mạn" Nếu anh có thể hỏi được chút nào từ anh ấy, thì còn tìm em sao? anh mà hỏi thêm hai câu chỉ sợ sẽ bị tẩn ngay."Giang Mạn" không phải anh nói anh ấy ăn chay niệm phật sao? Chắc là sẽ không đánh người đâu."Lê Lạc gật gật đầu" nói là nói như vậy, nhưng con người anh ấy í mà, người khác không hiểu thì thôi, chứ anh còn không hiểu à? Chính là bệnh thần kinh nắng mưa thất thường, có thể trở mặt bất cứ lúc nào, anh rất là sợ sợ đó."Giang Mạn biết ở trường học Trình Khiên Bắc không có mấy bạn bè, đối với tình bạn thân thiết của anh và Lê Lạc, vẫn luôn khiến cô không thể tưởng tượng được. Người điên rồ như Lê Lạc, cô gặp là sợ, hận không thể cách xa ba thước, cũng không biết Trình Khiên Bắc sao có thể chịu vô cảm nhìn anh ấy, bĩu bĩu môi" Sư ca anh đến rồi kìa, hay là anh hỏi anh ấy đi ?"Lúc nói câu này, tầm mắt cô vẫn luôn nhìn người đàn ông đang thong thả bước qua đây. Tính ra cũng hơn một tháng cô và Trình Khiên Bắc đã không gặp nhau, lúc này không hẹn mà gặp, nhìn vóc dáng cao ngất của anh đang lại gần, cũng không biết vì sao bỗng dưng nhịp tim đập có hơi nhanh." Hi, sư ca! " Lê Lạc cười hì hì giơ tay vẫy vẫy với người đang đến, dịch mông sang bên, bỏ trống vị trí bên cạnh Giang Mạn, sau đó lấy tay vỗ vỗ," Lại đây nào, mau ngồi xuống!"Nét mặt Trình Khiên Bắc không hề thay đổi bước tới trước mặt anh ấy và bảo" Bao nhiêu người đang tìm cậu kìa, sao cậu lại trốn ở đây hả?"Lê Lạc vô gáy" Còn không phải là em gặp được sư muội, truyện trò quên luôn hay sao?" anh ấy đứng dậy, lại hướng về phía Giang Mạn nháy nháy mắt," Được, em đi chào hỏi người ta trước cái đã, chút nữa quay lại kiếm em nha sư muội!"Giang Mạn cong cong môi, ngoài cười mà trong nghiến răng kèn kia đi rồi, Trình Khiên Bắc mới chậm rãi ngồi xuống vị trí cách Giang Mạn nửa Mạn nhìn anh, hỏi" Gần đây thế nào?"" Vẫn được, em thì sao?"cô gật gật đầu" Cũng ổn ạ."nói xong, nhất thời hai người đều có hơi không biết nói gì. Giang Mạn không nghĩ tới hai người quay trở về điểm xuất phát, vậy mà vẫn có chút bối rối giữa nam và nữ như ra cô có hơi muốn cười, nhưng lại sợ bầu không khí trở nên bối rối hơn, đành phải ráng kìm thay, vào lúc này có hai người đàn ông trẻ tuổi đã đến chào hỏi Trình Khiên Bắc, đúng lúc phá vỡ bầu không khí vi diệu này." Trình tổng, lâu rồi không gặp, lần trước tôi đã đề cập với anh về chuyện xoay vòng vốn của công ty A chúng tôi, không biết hiện giờ anh có thời gian không, chúng ta nói chi tiết thêm một chút."Hai người này là nhà lập nghiệp, đến tiệc chiêu đãi như này, chẳng qua là nhân cơ hội tiếp xúc với nhiều nhà đầu tư hơn. Quỹ số bảy là lựa chọn đầu tiên của các công ty khởi nghiệp, thứ nhất là cấp tiền hào phóng, thứ hai là công ty có đội ngũ tư vấn rất chuyên nghiệp, có thể giúp ích cho sự phát triển của những doanh nghiệp khởi nghiệp. Tại tiệc chiêu đãi kiểu này, cấp bậc của Trình Khiên Bắc không tính là cao nhất, đối với lớp người trẻ đến tham dự, thì chính là hương hoa bánh trái, trước đó anh cũng đã bị một vài người quấn lấy không thoát ra được, hiện giờ mới vừa nói chuyện được với Giang Mạn thì lại có người biết làm sao vì hai người này xác thực là đội trước đây anh coi trọng, thoáng do dự đưa mắt nhìn sang Giang Mạn, tính mở miệng thì Giang Mạn nhận ra suy nghĩ của anh liền nói trước" Mọi người nói chuyện chính đi, em đi tìm đồng nghiệp đã."Trình Khiên Bắc lặng im gật gật đầu, nhìn theo bóng lưng cô chìm dần vào trong đám đông khách mời áo váy lộng nhiên là anh hiểu dụng ý về đề nghị ly hôn của cô, không phải là cảm thấy sợ hãi sau khi anh bộc lộ một khía cạnh kinh khủng của mình, và cũng không phải là muốn buông tha cho chính mình. Mà là, cô biết tình trạng của mình không thoải dù, anh vẫn luôn cố gắng làm một người bình thường, nhưng trải qua tuổi thơ khắc nghiệt, mẹ qua đời, công khai thân thế, mười năm thù hận và những năm điên cuồng làm việc kiếm tiền để vươn sống của anh chứa đầy nỗi đau, tuyệt vọng, tiền bạc và hận thù. đã mất hết cảm giác về sự ấm áp và tình cảm như một người bình thường. Hiển nhiên cũng không biết cách yêu một người là như thế nào, nhưng hễ gặp phải một vấn đề nhỏ, thì điều anh có thể nghĩ tới chính là tính kế và chiếm lấy, đây là phần thiếu hụt trong tính cách được tích lũy qua tháng không để cho bản thân mình trở lại bình thường, thì cuộc sống của anh và cô cũng không thể bình thường được, sớm muộn rồi cũng đi đến kết thời gian đó đến nay, anh tĩnh lặng và suy ngẫm cho hiệu quả không tệ. Sau khi những thù hận và oán giận tích tụ trong lòng anh dần lắng xuống thì cuối cùng trái tim bắt đầu trở nên yên ổn, một lần nữa xem kỹ lại chính mình, anh cảm thấy mình vẫn có thể trở thành một người bình điều, sau khi quay trở về điểm xuất phát, đột nhiên đối mặt với cô, lại có chút không biết phải thực hiện bước đầu tiên như thế chuyện với hai người không trẻ hơn mình bao nhiêu, Trình Khiên Bắc có hơi mất tập trung, sau khi nói xong, đang định đứng dậy đi tìm Giang Mạn thì thình lình bị Lê Lạc không biết nhảy từ đâu ra túm lại." Sư ca, vừa rồi em nhìn thấy sư muội Giang Mạn và Văn Hạo nói chuyện với nhau, cảm thấy quan hệ của hai người này rất tốt nha!"Trình Khiên Bắc cau mày, lặng lẽ đưa mắt nhìn khắp căn phòng, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Giang Mạn. anh liếc Lê Lạc, lãnh đạm" Cậu muốn nói gì hả?"Lê Lạc sờ sờ mũi, cười bỉ ổi" MC Văn kia nổi tiếng ở Đài tỉnh, bao nhiêu là người mê muội trên mạng. anh xem, Giang Mạn tuy đã qua một lần kết hôn, nhưng nói cho cùng là trẻ tuổi kết hôn, hiện giờ tuổi đời vẫn còn nhỏ, ngày ngày với MC Văn là ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, không chừng một ngày nào đó xuân tình nhộn nhạo thì sao!"Trình Khiên Bắc mím môi nhìn anh ta không nói Lạc không sợ chết vẫn tiếp tục huyên thuyên" Thực ra em chỉ muốn hỏi một chút,anh và Giang Mạn có phải đã chia tay thật rồi hay không ? anh thấy đấy, năm đó em theo đuổi cô ấy cả nửa năm trời mà không thành công, bao nhiêu năm đó vẫn luôn là tâm bệnh của em, nếu hai người thực sự chia tay rồi thì em sẽ theo đuổi cô ấy ngay, để tâm bệnh này của em được chữa lành."Trình Khiên Bắc" cô gái cậu không theo đuổi được, một bàn tay có đếm được hết không ?"" không thể nói như thế được, tuy rằng không theo đuổi được là rất nhiều, đó không phải vì thời gian ngắn sao? Mà em theo đuổi Giang Mạn là cả nửa năm lận đó, nói mới nhớ, năm đó em theo đuổi Giang Mạn, nếu không phải là anh quăng tiền cho em khiến em cắm đầu cắm cổ lao vào lập nghiệp, thì biết đâu em kiên trì chút nữa và thành công thì sao?"" Cậu còn trách tôi cắt ngang chuyện tốt của cậu nữa sao?"" Dĩ nhiên không rồi, dẫu sao đàn ông lấy sự nghiệp làm trọng, chỉ là..... cứ mãi có chút tiếc nuối thôi!"Trình Khiên Bắc hỏi" Vậy lần này cậu định kiên trì được mấy tháng?"Lê Lạc ưỡn ngực định đạc" Là đàn ông ít nhất cũng phải kiên trì ba tháng."Trình Khiên Bắc lườm anh ta" Cách xa Giang Mạn một chút."anh đổi giọng quá nhanh, Lê Lạc ngẩn người ra một lúc rồi bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười hì hì chọc chọc khuỷu tay vào anh " Xem ý này của anh là vẫn chưa bỏ cuộc nhỉ? Lúc trước hai người vì sao kết hôn, em cũng đoán được chút chút rồi. Nhưng phụ nữ vẫn rất xem trọng quá trình và nghi thức, nếu theo đuổi phải theo đuổi đàng hoàng, để cho người ta cảm nhận được thành ý của anh."Trình Khiên Bắc trầm tư giây lát, nhìn anh ta có phần khó nói " Giống như cậu trước kia đấy hả, nào là đóng vai con rối dọa người ta ngã luôn xuống nước, rồi đốt nến thành hình trái tim, kiểu thành ý đó hả?"Lê Lạc cười gượng xua xua tay" Lúc trẻ ai mà không làm chút chuyện ngu xuẩn chứ?" nói xong lại cảm thấy kỳ lạ," Ể, không đúng!Năm đó anh hiếm khi đến trường, sao biết nhiều chuyện xấu hổ của em quá vậy? thì ra anh vẫn luôn lặng lẽ quan tâm em, em biết rồi nha, sư ca, anh là yêu em mà."Thấy anh ta muốn sáp lại gần, Trình Khiên Bắc giơ tay chặn bả vai của anh ta lại" Cậu bình thường chút cho tôi."Lê Lạc thoáng nghiêm lại, cười bảo" Sư ca, em biết anh thích Giang Mạn, cũng biết cô ấy thích anh. Nhưng có một số việc, thật sự là không thể bớt xén được, kiên định đi từng bước một, bản thân anh kiên định thì đối phương cũng sẽ kiên định."Hiếm khi anh ta nói được tiếng người, Trình Khiên Bắc cũng hiếm khi tán đồng mà gật gù, nhưng rất nhanh lại phản ứng lại,cau mày bảo" Cái loại tra nam ném bạn gái theo quý như cậu, mà lại nói với tôi kiên định này nọ? Là cậu đang lên cơn, hay tôi nghe nhầm nhỉ?"Lê Lạc hất hất cái đầu, thở dài vẻ thâm trầm" Sư ca, anh vẫn chưa hiểu hết về em, em chẳng qua chỉ là một người đàn ông đáng thương, dùng sự đa tình bên ngoài để che dấu trái tim vỡ nát."" Cút!"Sau khi Lê Lạc cút xéo đi, Trình Khiên Bắc lại bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về hai chữ kiên định. Hai chữ này quả thực cách anh quá xa, bởi vì bất cứ việc gì anh chỉ suy tính kết quả, không quan tâm đến quá trình, vì vậy chắc chắn sẽ chọn một lối tắt trên đường đi, cho nên lúc trước mới tính kế kết hôn giả với Giang Mạn, thực sự là đã quên chữ kiên định phải viết thế nào.*Vốn dĩ Giang Mạn muốn đi tìm Trình Khiên Bắc, nhưng đụng phải Văn Hạo và mấy đồng nghiệp khác, bị lôi kéo đi giao thiệp, đi qua đi lại một vòng, tiệc chiêu đãi cũng gần như kết thúc, khách khứa lục tục ra về, cô cũng đành phải cùng đồng nghiệp ra biết lúc đi lấy xe, đúng lúc nhìn thấy Trình Khiên Bắc và Du Hoan đang nói chuyện cách đó không xa, dường như anh đã uống rượu, vì lúc đến là tự mình lái xe nên giờ tính gọi điện kêu lái xe thuê, còn Du Hoan thì kéo anh lại nói muốn đưa anh khoảng cách có hơi xa, Giang Mạn không nghe rõ lắm, nhưng nhìn ra được Trình Khiên Bắc vẫn đang từ chối, thế mà Du Hoan cứ không ngừng dây dưa mà lôi kéo suy nghĩ một lát, rồi vượt qua mấy chiếc xe đi qua đó." Em đưa anh về nè!"Trình Khiên Bắc ngước lên nhìn về phía cô, tựa như có hơi bất Hoan dừng động tác trên tay lại, cau mày" Hai người không phải đã ly hôn rồi sao?"Nhưng không ai trả lời cô ta vấn đề này, Trình Khiên Bắc khóat tay với cô ta" cô Du, không làm phiền cô nữa." Sau đó đi theo Giang Mạn Hoan đứng tại chỗ nghiến rắng căm tức, hầm hừ trở về xe của theo ánh đèn đêm, Giang Mạn thấy hai gò má anh ửng đỏ liền hỏi" Uống nhiều rượu rồi hả?"Trình Khiên Bắc lắc lắc đầu" Chỉ uống hai ly thôi, có lẽ là gần đây anh không chạm qua rượu mấy."Giang Mạn nhớ tới chuyện Lê Lạc nói anh sắp làm hòa thượng, không kìm được khẽ bật dù tiếng cười rất nhỏ, nhưng Trình Khiên Bắc vẫn nghe thấy được, cau mày nghi hoặc" Em cười gì vậy?"Giang Mạn lắc đầu" không có gì." Nghĩ chút rồi nói tiếp," Cuối tuần em đi chơi tennis, có hứng thú không ?"Trình Khiên Bắc ngẩn người rồi gật đầu" Lâu rồi không vận động như vậy, nên đi đổ chút mồ hôi thôi."*Lúc này đã đi qua khách sạn, xe lưu thông trên đường suôn sẻ. Hệ thống sưởi trong xe chạy rất êm, có lẽ vì đã uống rượu, Trình Khiên Bắc ngồi bên ghế phụ nhanh chóng ngủ thiếp Mạn không quấy rầy anh, cho đến khi lái xe đến cửa khu chung cư chỗ anh, dừng xe xong cô mới khẽ chọc chọc vai anh, gọi nhỏ " Tới rồi!"" Hả?" Trình Khiên Bắc mơ màng tỉnh dậy, vẻ mặt mờ mịt như không biết đây là đâu, phải mất một lúc lâu mới tỉnh hẳn, xoa xoa mạnh lên gương mặt, dịu dàng bảo" Phiền em rồi!"Hai người đã từng trải qua thân mật, cũng trải qua cãi cọ, bỗng chốc trở nên khách sáo như vậy. trên thực tế Giang Mạn vẫn có chút không quen, nhưng với cảm giác khoảng cách thích hợp này, lại có một đường vô hình thu hút hai người lại với nhau, cảm giác có phần kỳ diệu. Giống như một đôi nam nữ mới vừa gặp nhau và đang thả thính lẫn Mạn lắc lắc đầu" Em không đưa anh vào đâu, tự anh nghỉ ngơi sớm chút."Trình Khiên Bắc gật anh mở cửa xuống xe, Giang Mạn chợt bảo" Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân.""Hử?"Giang Mạn" trên đời này không có ai hoàn mỹ cả, cũng không có ai không bao giờ phạm sai lầm, Chúng ta đều là người bình thường,Trình Khiên Bắc quay đầu nhìn khuôn mặt có hơi mờ mờ của người phụ nữ trong xe, sau một hồi lâu, mới gật gật đầu, khẽ mỉm cười và bảo" Ừm, từ giờ trở đi, anh sẽ là người bình thường."Vì thế, phải đi từng bước mà người bình thường cần đi .

thâm tình tựa như cạn