ông trời ta hận ngươi
15 Và anh của Gia Rết hối hận về điều xấu xa ông đã phạm, và khẩn cầu danh Chúa cho những người đang sống cùng ông. Và Chúa phán cùng ông rằng: Ta sẽ tha tội cho ngươi và nhóm người của ngươi; nhưng ngươi chớ nên phạm tội nữa, vì ngươi phải nhớ rằng, a Thánh Linh
Ngay đêm hôm đó ông mơ thấy có người nói với ông rằng:"Ngươi không nên oán hận những khổ nạn trong cuộc sống, cũng như sự thăng trầm của bản thân. Kỳ thực vận mệnh đời này của ngươi là do ngươi tạo thành, oán hận có tác dụng gì đây?
Vì Ngươi Hái Xuống Toàn Trời Sao, Chương 78, 78 nàng đả thương quá nhiều người tâm, ông trời mới khiến cho nàng gặp được Vệ Triệt. Là ta ra chủ ý ngu ngốc." Ôn Linh: "Không trách ngươi, là ta lúc ấy yêu mê muội. Ta hỏi lại hỏi người khác, ta Ôn Linh cũng sẽ
Cửa tàu, ngươi sẽ đặt ở bên hông; ngươi sẽ làm tầng dưới, tầng giữa rồi tầng trên. 17 Phần Ta, Ta sắp cho hồng thuỷ, nghĩa là nước lụt, xuống trên đất, để tiêu diệt mọi xác phàm có sinh khí dưới gầm trời; mọi loài trên mặt đất sẽ tắt thở. 18 Nhưng Ta sẽ
48. Người yêu ta, vì ta mà chết. Người ta yêu, một mực muốn giết ta. Người ta tin tưởng, phản bội ta. Người ta nương tựa, ruồng bỏ ta. Ta không muốn gì, cũng chẳng cầu chi, chỉ muốn sống thật đơn giản, nhưng ông trời bức ta, chàng cũng bức ta. (Hoa Thiên Cốt) 49.
Đoản 3: Hận hay không? Nàng là thứ nữ thừa tướng, mang trong mình dòng máu nô tỳ thấp kém nhất. Năm lên sáu, mẫu thân qua đời, nàng trở thành nô tỳ đeo chuông sắt, phải làm tất cả những công việc nặng nhọc nhất. Dịch Thành Châu nói với nàng: "Ngươi có hận ta không?"
Vay Tiền Online Cấp Tốc 24 24. “ Dương Quân—! Điện thoại!”Một nam nhân dáng người cao cao, sau khi nghe được liền buông khiêng ci-măng xuống, hai tay đặt lên quần tùy tiện xoa xoa, đến khi đi vào khu công trường xây dưng. Hắn liền đối tiểu Vương nói cám ơn, đối phương xua tay và cười, hắn cầm điện thoại lên, bên trong truyền đến thanh âm của một nam nhân trẻ “ Chậm chết được! Như thế nào đến nửa ngày mới tiếp a!” tiếp theo lại không kiên nhẫn nói, “ tháng này không có tiền, anh lại gửi chút tiền cho em.”“ mấy hôm trước không phải mới cho em sáu trăm đó sao? Sao lại không đủ vậy?” Dương Quân do dự nói.“ Tiền kia sao đủ dùng được chứ? Ít nói nhảm, anh rốt cuộc có cho không?” thanh âm nam nhân kia dần trở nên hung dữ.“ Anh….anh biết rồi, anh sẽ làm.”Dương Quân không có biện pháp chỉ có tiếp tục đáp ứng, đang muốn hỏi đối phương dạo này sao rồi, sinh hoạt trong trường được không, không đợi hắn mở miệng, đối phương cũng đã treo máy. Trong điện thoại chỉ mang theo thanh âm tịch mịch…….Dương Quân buông điện thoại xuống, bên cạnh tiểu Hoàng nhìn hắn cười, vỗ vỗ vai hắn.“ Lại là em cậu tìm cậu đòi tiền a? a, ai có anh như cậu thật là được thể lấn tới a, nếu là tôi, giống anh tôi đòi tiền không hợp lý, liền không bị một cái tát mới lạ!”Dương Quân sờ sờ đầu, “ nó là em tôi, tôi không chiếu cố nó thì ai chiếu cố nó chứ?”“ quên đi, tôi xem cậu tâm thật tốt, bây giờ còn ai để ý điều này?”Dương Quân lắc đầu rồi đi ra ngoài, hắn không muốn sống vô làm việc hắn vẫn nghĩ làm sao gom góp đủ tiền,lần trước mới vừa gửi tiền lương rồi, chính mình đào đâu ra, sinh hoạt phí còn lại của hắn đều gửi cho em hắn hết rồi, đến lần phát lương thì vẫn còn ba tuần nữa, Dương Minh là không chờ được lâu thếHay mượn tiền người ta? Cái này đầu năm ai hội mượn tiền người khác a, hơn nữa tại công trường mới bắt đầu làm việc. Trong nhà mỗi người đều đang chờ cơm ăn, tiền lương liền như vậy một chút hắn cũng không biết xấu hổ hướng người khác mở miêng mượn tiền lòng, hắn đem sinh hoạt phí còn lại ra, lại trên tay mang vật kia đã tồn tại bao nhiêu năm, trên bề mặt của nó bị nứt một chút, hắn nắm chặt lại chuẩn bị đem bán thể gom được bao nhiêu hay bấy nhiêu…Tiền tuy rằng không có, nhưng tốt xấu gì thì trong công trường cũng được bao ăn ở, vốn nghĩ mùa đông đến, sau muốn chuẩn bị mua cái áo ấm, bất quá không có cũng không sao đi, hắn thân thể khỏe mạnh, lạnh một chút không vậy gom đông góp tây, được đến 200 đồng, Dương Quân liền qua ngày hôm đó thì lập tức đi gửi. Trên đường về nhà, hắn rụt thân mình lại, kéo chặt áo, trời mùa thu thật là có chút lạnh, ngày hôm qua dự báo thời tiết có nói không khí phía nam lạnh, xem ra phải trở về mặc nhiều quần áo ấm mới Quân cúi thấp đầu đi, trong đầu miên man nhiên phía trước chạy ra một nam nhân. Hắn nhất thời chưa kịp chuyển hướng thì liền đụng phải người kia” a ──!”” nha ──!”hai người đồng thời kinh hô, Dương Quân định ngẩng lên thì đầu óc choáng váng liền ngã trên mặt đất, nam nhân đụng phải hắn cũng có kết cục giống nhau, đồng nhất ngồi trên mặt nhân kia bộ dáng ước chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, bộ dạng bình thường, là người nọ bị đám người kia đuổi theo không hiếu nó nói gì “是那种扔进人群就找不到的那种, hắn hiện tại vẻ mặt kích động, sắc mặt tái nhợt, tựa hồ như gặp phải chuyện gì sợ hãiDương Quân đứng lên, nhìn người nọ trên đất không phản ứng như là chàng ngốc, thế là thuận tay đem y kéo lại.“ Anh không sao chứ?” bộ dáng hồn bay phách lạc của nam nhân, khiến hắn quan tâm hỏi han, nam nhân thẩn sắc liền vậy bình tĩnh một chút.“ không, cám ơn….tôi không sao.” Y nói, “ nhưng thật ra tôi đụng phải cậu, lần này đụng không nhẹ thì phải? thật là xin lỗi a!”Dương Quân cười cười nói “ không có gì, tôi thân thể khỏe mạnh, cái này cũng chưa tính là gì!”nam nhân cũng cười cười, nhưng lúc sau trên mặt lại hiện lên một tia ưu sầu.“ xảy ra chuyện gì? Tôi xem anh giống như có tâm sự.”“ a….cũng không có gì, chính là lúc làm việc gặp chút chuyện…” nam nhân nghe được hắn quan tâm hỏi, do dự một chút đáp “ là như vậy, trong nhà của tôi xảy ra chút chuyện muốn ta nhanh trở về, nhưng tôi bên này bất quá lại đi công tác ….”Nam nhân giống như phi thường buồn rầu, Dương Quân gãi gãi đầu suy nghĩ, nghĩ rằng chính mình dường như không giúp được gì, đột nhiên nam nhân nhìn hắn với ánh mắt xuất hiện một tia sáng rực rỡ, hắn kinh hỉ nhảy dựng lên, giữ chặt hắn vội vàng nói “ A! có thể mời cậu giúp tôi cái không?Dương Quân sửng sốt, “ tôi có thể giúp anh cái gì a?”Nam nhân có chút ngượng ngùng, “ cậu có thể hay không giúp tôi làm vài ngày a? tôi thật sự là tìm không được người, công việc này tốt lắm, tôi không muốn mất nó, nhưng trong nhà quả thực muốn tôi trở về! có thể hay không xin cậu giúp tôi làm hai ngày cũng được?”Dương Quân có chút choáng váng, hắn có chút khó xử nói “ nhưng tôi cũng có công việc, chỉ sợ không có thời gian thay anh làm, huống chi……chúng ta lại không quen biết….anh chẳng lẽ không có bạn bè nào khác sao?”Nam nhân cười khổ nói “ bạn bè tôi không nhiều lắm, vừa lúc mấy ngày nay bọn họ đều có công chuyện, cậu xem như vậy được không….. thay tôi làm vài ngày, tôi cho cậu mười phần tiền bồi thường, hơn nữa bất luận cậu làm việc vài ngày hay một tháng tôi đều cho cậu tiền lương cùng tiền thưởng, hơn nữa tôi có lẽ khoảng ba ngày sẽ trở về, cậu sẽ không tổn thất gì đâu, tôi vừa thấy cậu thì liền biết chính là người tốt, không phải cũng sẽ không nhờ thường mười phần……một tháng tiền lương cùng tiền thưởng…..Tháng này sinh hoạt phí không có, nhưng hắn còn muốn giữ chút tiền mua đồ vật này nọ ──tháng sau là sinh thần của em trai, trước khi ba mẹ qua đời hàng năm đều cho hắn…..Dương quan nuốt nuốt nướng miếng, xem nam nhân này bộ dáng thanh khẩn vậy ──Thật ra xin công trường nghỉ vài ngày cũng không phải không được….“ anh cho nhiều tiền quá, quan trọng như thế, tiền lương của anh tôi từ chối, tôi thay anh làm là chính….nhưng bên kia ông chủ của anh đáp ứng sao?Nam nhân lập tức mặt mày hớn hở, “ đương nhiên không thành vấn đề, tôi trước đem tiền đưa cho cậu, trước tiên thu dọn một chút đồ đạc để mang đi.“a? “ Dương Quân nghi hoặc nhìn y.“nga, ông chủ yêu cầu tất cả người làm việc phải theo quy định là ở chung phòng, cậu mấy ngày nay trước hết ở tại chỗ tôi đi.”” nga……”Dương quan ngâm lại rồi gật đầu đáp ứng. Nam nhân cười hiếp mắt, miệng vội nói cám ơn, Dương Quân mặt đỏ lắc đầu, lại không phát hiện ở thởi điểm xoay người nam nhân trong nháy mắt biểu tình liền thay đổi
Ebook Ông Trời Ta Hận Ngươi! của tác giả Đế QuânThể loại hiện đại mĩ công bình thường cường chịu, cường thủ hào đoạtPairing Diêu Y Lẫm vs Dương QuânEdit blueBeta and “hậu trường” analinh91“Dương Quân! Điện thoại!”Một người thanh niên vóc dáng cao lớn nghe gọi liền buông bao xi măng đang khiêng xuống, hai tay tùy tiện xoa xoa lên quần, đi vào trong cái lều được dựng tạm tiểu Vương vừa gọi hắn, hắn nói tiếng cảm ơn, người nọ cười đưa điện thoại cho hắn, hắn nhận lấy điện thoại, bên kia truyền đến âm thanh của một người con trai trẻ tuổi “Chậm muốn chết, tới nửa ngày mới nhận điện a!” tiếp đó lại sốt ruột mà nói “Tháng này hết tiền rồi, ngươi gửi cho ta một ít”.“Mấy ngày trước không phải mới đưa cho ngươi sáu trăm sao? Sao lại thiếu rồi?” Dương Quân do dự mà nói.“Nhiêu đó tiền sao đủ? Ít nói nhảm ngươi rốt cuộc có cho hay không?” âm thanh nam nhân trở nên mãnh liệt.“Ta … ta đã biết, ta sẽ nghĩ biện pháp”
Dương Quân tinh thần hoảng sợ, “Tiểu Minh không phải sợ! Ca ca ở đây!”Sau lại hướng Diêu Y Lẫm kêu lên “Ngươi rốt cuộc ra sao chứ!”“Cái gì gọi là muốn ra sao? Là đệ đệ ngươi ở sòng bạc thiếu một số tiền lớn. Thiếu nợ thì trả tiền là lẽ đương nhiên, hắn không trả tiền, ta đương nhiên muốn bắt hắn ra ngoài làm này nọ bồi thường!”“Ngươi──!”Dương Quân căm tức nhìn hắn, đệ đệ là sinh viên, sao có thể chạy đến sòng bạc!Diêu Y Lẫm đưa một ngón tay lên trước mặt lay động nói “Sách! Nếu như ngươi còn không mau nói, đệ đệ ngươi hình như sẽ không ổn nha”.Cùng lúc trong điện thoại truyền đến tiếng kêu thảm thiết! Dương Quân trong lòng trong đầu dằng co, cắn răng nói “Hảo, ta đáp ứng ngươi! Tuy ngươi làm thế nào cũng được!”Diêu Y Lẫm nở nụ cười, trên mặt lộ ra ý sớm biết thế này còn như nói vào điện thoại “Dừng tay”.Với người phía bên kia phân phó một lát, Diêu Y Lẫm tắt điện thoại. Kêu những người khác đỡ Dương Quân ra khỏi con hẻm nhỏ, Dương Quân biết cuộc đời mình từ nay về sau không nằm trong tay mình.===============================Về tới căn nhà lớn màu trắng, Dương Quân đã minh bạch chủ nhân ngôi nhà này là Diêu Y vào cửa, Diêu Y Lẫm đem hắn vứt vào phòng tắm.“Ngươi hảo hảo mà tắm rửa cho ta! Trên người ngươi thối chết!” hắn dùng ngữ khí chán ghét nói “Còn có đem quần áo trên người ngươi cũng ném cho ta!”Dương Quân nhìn hắn một cái, gì cũng không nói, cầm lấy quần áo hắn đưa đi thật lâu không có tắm rửa rồi, từ trên người chảy xuống đều là nước màu đen. Dương Quân kì thực là người ưa sạch sẽ, nhưng đang tình thế không lối thoát, không thể bận tâm nhiều như vậy…Hắn muốn dùng lực chà lau thân thể, đến lúc chà xát bụng, cảm thấy hình như so với lúc trước đây mềm mại hơn đột nhiên nhớ tời cái người kia cười đến nhã nhặn nói với hắn ──“Ngươi mang thai”.Hắn mang thai…?Đùa a? Hắn là đàn ông không hơn không kém a!Thân thể hắn phi thường bình thường, mang thai là chuyện của nữ nhân, sao có thể đem chuyên này đến cho hắn_một người đàn ông?Đây nhất định là thủ đoạn trêu đùa hắn của bọn Quân lắc đầu, bọt nước trên người xung động rơi xuống, cầm lấy khăn mặt lau khô thân thể, mặc vào quần áo Diêu Y Lẫm đưa cho T-shirt màu lam đơn giản cùng với quần màu nâu bình thường, thuần vải bố khiến cử động rất thoải mái. Đây là thứ chắc chắn hắn có đủ tiền cũng không mua, bởi vì thường xuyên làm ở công trường, quần áo của hắn cơ bản đều mặc cũ rồi, không ai xem trọng kiểu dáng. Nếu dính vào bụi cùng với xi măng thì càng không nhìn ra hình dáng dù là lúc trước cha mẹ còn, cũng thường không mặc quần áo cao cấp. Dần dà, hắn cũng không để ý nhiều lắm quần áo xong quần áo, đi ra thì Diêu Y Lẫm đã ngồi ở bàn ăn phía trước chờ một bàn ăn, đều là nhưng mỹ vị Dương Quân chỉ có thể nhìn trên kho tàu bóng nhẫy, gân bò cay thơm, hải sâm nấu hẹ, gà nấm hương cách thủy, rau trộn phổi thái vụn [a a cái mòn này chưa nghe bao h>.<], yêu hoa rang[mòn làm từ thận của dê lợn ] còn có một số rau xào khác. Dương Quân nhìn thấy mồm há hốc ra. “Nhìn cái gì, không đến ngồi xuống đi”. Diêu Y Lẫm gọi hắn tới, cơm đã đặt ở trên bàn, từng hạt trắng noãn trong suốt. Dương Quân chú ý tới trước mặt Diêu Y Lẫm không có bát. Do dự một chút, hắn hỏi “Ngươi không ăn sao?” “n?” “Đây là vì ngươi mà chuẩn bị, ngày hôm nay ngươi phải ăn hết toàn bộ”. A? Một bàn lớn như thế? “Nhiều, nhiều lắm…” Tuy rằng hắn rất đói, thế nhưng một bàn đầy này đủ để ba người ăn no. “Ngươi mấy ngày này quá ít chất dinh dưỡng rồi, như vậy không tốt cho thái nhi”. Dương Quân cúi thấp đầu xuống, không nói lời nào. Tưởng rằng đây thích kẻ có tiền xấu tính, bây giờ Dương Quân chỉ có thể làm như không nghe lời hắn nói. Yên lặng ăn cơm, khi hắn đích thực ăn không vô nữa vẫn thừa lại hơn phân nửa đồ ăn. Diêu Y Lẫm nhìn hắn nhăn nhăn mi, Dương Quân không thể không thừa nhận người con trai này bất luận biểu tình gì đều rất đẹp. “Sao ăn được ít như thế? Ta nhớ rằng người mang thai ăn được rất nhiều a…” Dương Quân không có nghe rõ ràng lời hắn nói, nhìn hắn chăm chú xem xét thức ăn trên bàn, cho rằng hắn bất mãn mình không thể ăn hết đồ ăn. “Cái kia…ta thực ăn không vô nữa rồi”. Diêu Y Lẫm cùng không muốn mới bắt đầu thì đã làm quá, gật đầu buông tha hắn. Hắn đứng lên, “Ngươi cũng nên đi ngủ đi, lên lầu a”. Đang định xoay người, lại phát hiện hắn không có ý di chuyển. Ngốc ngốc mà đứng ở đằng kia, sắc mặt có chút trắng bệch. “Sao còn không đi?” “Cái kia… ta…” Diêu Y Lẫm có chút sốt ruột, người nam nhân xấu xí này sao nhiều chuyện như thế! “Ta…cùng với ngươi ngủ cùng nhau sao?” Cái gì? Diêu Y Lẫm có chút hồ nghi lỗ tai của mình. Người nam nhân xấu xí này cho mình là quốc sắc thiên hương sao? Tưởng mình thượng một lần lại còn muốn thêm lần nữa? Diêu Y Lẫm cười trào phúng đứng lên, “Ngươi cho rằng mình là loại hàng gì? Đừng hiểu lầm ta sẽ chạm vào ngươi! Sao vậy? Bị ta thượng một lần rồi muốn nữa sao?” Sắc mặt Dương Quân lại thêm trắng, nhưng biết hắn không phải muốn mình phụng bồi hắn trên giường, mà thở phào một hơi. Diêu Y Lẫm thấy dáng vẻ của hắn lại mất hứng rồi! Người thanh niên kia cư nhiên còn dám lộ ra cái loại vẻ mặt này, không cùng mình trên giường thật cao hứng sao? Thiếu gia hắn đã từng bị người ta ghét bỏ? Bình thường đều là người khác đuổi theo hắn đòi sống đòi chết! Hay là lần trước không có khiến cho hắn thích, nhưng nam nhân xấu xí này không phải kêu thét ngửa người hài lòng sao? Kháo! Thượng hắn rồi sẽ đem hắn vứt sang một bên! Suy nghĩ trong lòng cùng với lời nói ra của Diêu Y Lẫm hoàn toàn khác nhau, nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Dương Quân càng nghĩ càng giận không một chút nghĩ ngợi mà nói “Tuy rằng ta sẽ không cùng với ngươi trên giường, nhưng ngươi phải cùng với ta ngủ cùng một chỗ!” Dương Quân nhất thời sửng sốt, Diêu Y Lẫm nhìn trong lòng có chút vui sướng, nhưng lập tức thấy hối hận. Không thể mất thể diện thu hồi lời đã nói khỏi miệng, mang bộ mặt tối sầm hắn đi vào phòng ngủ của mình. Sau đó nguyên một đêm, hai người đều trằn trọc không ngủ, hết sức suy nghĩ mà mất ngủ.
Cùng đọc truyện Ông Trời Ta Hận Ngươi! của tác giả Đế Quân tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại hiện đại mĩ công bình thường cường chịu, cường thủ hào đoạtPairing Diêu Y Lẫm vs Dương QuânEdit blueBeta and “hậu trường” analinh91“Dương Quân! Điện thoại!”Một người thanh niên vóc dáng cao lớn nghe gọi liền buông bao xi măng đang khiêng xuống, hai tay tùy tiện xoa xoa lên quần, đi vào trong cái lều được dựng tạm tiểu Vương vừa gọi hắn, hắn nói tiếng cảm ơn, người nọ cười đưa điện thoại cho hắn, hắn nhận lấy điện thoại, bên kia truyền đến âm thanh của một người con trai trẻ tuổi “Chậm muốn chết, tới nửa ngày mới nhận điện a!” tiếp đó lại sốt ruột mà nói “Tháng này hết tiền rồi, ngươi gửi cho ta một ít”.“Mấy ngày trước không phải mới đưa cho ngươi sáu trăm sao? Sao lại thiếu rồi?” Dương Quân do dự mà nói.“Nhiêu đó tiền sao đủ? Ít nói nhảm ngươi rốt cuộc có cho hay không?” âm thanh nam nhân trở nên mãnh liệt.“Ta … ta đã biết, ta sẽ nghĩ biện pháp”
126 parts Ongoing Tác giả Cà Phê Đắng Thể loại Vô hạn lưu, chủ thụ, đam mỹ, hệ thống, hắc ám, tâm thần, kinh dị, h...
Tóm tắt truyện Tác giả Đế Quân được nhiều người biết đến với tác phẩm Ông Trời Ta Hận Ngươi!, một bộ truyện đam mỹ hiện đại, mĩ công bình thường cường chịu, cường thủ hào đoạt chắc chắc sẽ không làm bạn thất vọng Trích đoạn “Dương Quân! Điện thoại!” Một người thanh niên vóc dáng cao lớn nghe gọi liền buông bao xi măng đang khiêng xuống, hai tay tùy tiện xoa xoa lên quần, đi vào trong cái lều được dựng tạm bợ Với tiểu Vương vừa gọi hắn, hắn nói tiếng cảm ơn, người nọ cười đưa điện thoại cho hắn, hắn nhận lấy điện thoại, bên kia truyền đến âm thanh của một người con trai trẻ tuổi “Chậm muốn chết, tới nửa ngày mới nhận điện a!” tiếp đó lại sốt ruột mà nói “Tháng này hết tiền rồi, ngươi gửi cho ta một ít” “Mấy ngày trước không phải mới đưa cho ngươi sáu trăm sao? Sao lại thiếu rồi?” Dương Quân do dự mà nói “Nhiêu đó tiền sao đủ? Ít nói nhảm ngươi rốt cuộc có cho hay không?” âm thanh nam nhân trở nên mãnh liệt “Ta … ta đã biết, ta sẽ nghĩ biện pháp”
ông trời ta hận ngươi